468x1000 Ads

Thursday, October 16, 2014

Review Metal Gear Rising: Revengeance (Phan Ket)

      Xuôi về cuối game, Raiden sẽ nhận được khả năng biến đổi sang chế độ "điên loạn" mỗi khi thanh năng lượng được nạp đầy. Chế độ này mang tên Ripper Mode, rất giống với Rage Mode của series God of War. Kích hoạt chế độ này, trong khi thanh năng lượng bị rút cạn nhanh chóng, Raiden có thể chặt, chém, thái mỏng đối thủ mà không cần phải bật Blade Mode, có thể phớt lờ hoàn toàn giáp sắt "trâu bò" của các cyborg và cắt vụn chúng thành nhiều mảnh. Chế độ này dù chỉ kéo dài vỏn vẹn vài giây nhưng vẫn là một "mánh" tấn công cực kì mạnh mẽ, có thể làm thay đổi cục diện trận chiến nếu biết dùng đúng lúc, đúng chỗ.

     Các trận đấu trùm là ví dụ tiêu biểu nhất cho tính chất điên cuồng không giới hạn của Revengeance và mang tới một thách thức ở tầm khác cho những màn hack-n'-slash "đều đều" của mỗi màn chơi. Chúng có thể là những trận đấu cực kì hoành tráng và chênh lệch về mặt kích cỡ hoặc có thể là một màn đối đầu một chọi một với một cyborg khác. Đánh bại những con boss màu mè này chung qui đều xoay quanh việc tìm ra đòn tấn công nào cần tránh, đòn tấn công nào có thể counter được và thời cơ nào nên tung ra những nhát kiếm sắc lẹm (chiến thuật "phòng ngự phản công" với cơ chế parry trở thành ưu tiên hàng đầu) - tuy nhiên Platinum Games cũng rất biết cách lồng vào những chi tiết tài tình.

    Chẳng hạn, gã trùm đô con Sundowner sở hữu một tấm lá chắn lớn phát nổ, đòi hỏi người chơi phải biết ghìm kiếm kịp thời mỗi khi hắn giơ lá chắn ra đỡ nếu không muốn bị nổ tung, đồng thời kiên nhẫn "cắt lát" tấm khiên ra bằng những nhát kiếm cực kì chính xác trước khi có thể trút giận lên hắn một cách thoải mái. Mỗi trận đấu lại đem tới một vài "phụ gia" đa dạng cho trải nghiệm Revengeance và thực sự khiến người chơi cảm thấy hào hứng.

    Mảng âm thanh trong game là một điểm cộng không thể bàn cãi, phần lớn là nhờ vào bộ soundtrack tràn ngập những bản heavy metal mạnh mẽ cất lên đúng vào những lúc các pha hành động đang trở nên dồn dập. Phần lồng giọng, đáng tiếc, lại không đạt được thành công tương tự khi nhân vật chính Raiden lạm dụng giọng gằn kiểu "nghiêm trọng" quá mức cần thiết đến nỗi nghe hơi... buồn cười, còn các nhân vật khác lại không có nhiều cơ hội "lên hình" để trổ tài, tuy nhiên với một tựa game gồm toàn máy móc tối tân và những ninja nửa người nửa máy, điều này cũng là có thể bỏ qua được.

   Về phần các môi trường ngoại cảnh - nội cảnh, chúng tỏ ra tẻ nhạt hơn nhiều so với những tựa game trước đây của Platinum Games, đặc biệt là Bayonetta. Phải thừa nhận rằng series Metal Gear từ trước tới nay thường lấy bối cảnh ở những địa điểm không có nhiều đất diễn cho phong cách thiết kế nghệ thuật: Phòng ốc cao tầng, căn cứ quân sự,... những thứ đại loại như vậy. Nhưng những căn phòng làm việc của Revengeance lại tỏ ra đặc biệt đơn điệu, và những dãy phố của game thì tỏ ra đặc biệt nhàm chán, loanh quanh một tông màu xám xịt không hấp dẫn chút nào. Trong một tựa game sở hữu những trường đoạn hành động đầy sáng tạo về ý tưởng và vô cùng tinh tế trong khâu thiết kế, sự khác biệt giữa chúng và bối cảnh của chúng quả là đáng kinh ngạc.

   Bù lại cho sự thất vọng về mặt đồ họa, Revengeance khá "nhẹ nhàng" so với những tựa game hành động xuất hiện trên PC thời gian gần đây, luôn chạy trơn tru với khung hình ổn định ở mức 60 FPS trên một máy tính cấu hình tầm trung (Ram 4GB, VGA HIS 6670 1GB DDR5, chipset G620) và khác với phiên bản console, phiên bản PC có đầy đủ các thiết lập đồ họa khử răng cưa, đổ bóng,... dù độ phân giải cao nhất có thể chỉnh được chỉ dừng ở mức 1920x1080. Chế độ Zandatsu đã được xếp vào hàng "kì quan" công nghệ của năm 2013 và kể cả đến nay sự ấn tượng vẫn còn nguyên vẹn; vốn ban đầu chỉ được xem như một "chiêu vặt" màu mè khi được giới thiệu trong các đoạn trailer, Zandatsu nhanh chóng đánh bật mọi ánh mắt nghi hoặc để trở thành một công cụ sáng tạo và tách biệt Revengeance khỏi những đối thủ sừng sỏ cùng thể loại, chẳng hạn như trò chơi với phong cách đồ họa đầy tính thẩm mĩ ra mắt cùng thời điểm này năm ngoái, DmC.

    Đen đủi thay, đồ họa và lồng tiếng chưa phải là những yếu tố duy nhất không đạt được thành công như mong đợi của Revengeance. Mặc dù về tổng thể thì Revengeance là một bản port chất lượng, một vấn đề còn đọng lại từ phiên bản trên console nhưng vẫn chưa hề được hiệu chỉnh ở phiên bản PC này đó là camera. Đôi khi camera trong game dường như cũng "chống lại" người chơi như một kẻ địch thứ hai vậy. Camera tỏ ra đặc biệt khó chịu trong những môi trường nội cảnh chật hẹp, xoay loạn xạ che khuất đối thủ và vô tình tiếp tay cho chúng lẻn tới từ phía sau và chặn đứng mạch tấn công của bạn. Hệ thống chiến đấu trong game đáng ra đã đạt một điểm 10 toàn vẹn nếu như không có khiếm khuyết này.

    Nhưng vấn đề lớn nhất mà Revengeance mắc phải lại bắt nguồn từ cái nửa "Metal Gear" trong huyết quản của nó. Konami vốn nổi tiếng "dài dòng" trong khâu kịch bản, và Revengeance cũng không là ngoại lệ. Mặc dù chưa kinh khủng đến mức bắt người chơi phải xem trọn những đoạn phim cắt cảnh dài tới... 40 phút như Metal Gear Solid 4 nhưng số lượng những câu thoại và những màn "trình bày" xuất hiện trong game vẫn là khó chấp nhận đối với hầu hết các game thủ. Không phủ nhận một số đoạn hội thoại trong game tỏ ra tương đối thú vị, nhất là những đoạn trao đổi giữa Raiden với trí thông minh nhân tạo phụ tá Wolf, nhưng ngắn gọn một chút hẳn nhiên vẫn "lợi cả đôi đường" hơn.

     Thành thực mà nói, thời lượng của những đoạn trao đổi cũng chưa khó chịu bằng mật độ xuất hiện dày đặc phá vỡ sự liên tục trong game của chúng. Gần như mọi pha hành động đều được tiếp nối bằng một cuộc gọi Codec, trong đó Raiden buộc phải chậm chạp di chuyển dọc một hành lang dài, lắng nghe các đồng nghiệp của anh ta dành ra gần 5 phút để nói về những chuyện chẳng mấy quan trọng. Những sự ngắt quãng liên miên và không cần thiết này chẳng có ích lợi gì mà chỉ gây hại cho trải nghiệm tổng thể của người chơi, nhất là khi Revengeance lại là một tựa game thuộc thể loại hành động thuần túy, thể loại mà tốc độ của các diễn biến đóng vai trò then chốt.

    Lạ lùng thay, với một tựa game "dông dài" như vậy, thời lượng chơi thực (tức không tính thời gian xem cutscene) của nó lại tương đối hạn chế, chỉ rơi vào khoảng 5 giờ đồng hồ. Nhưng mặc dù có một mảng campaign ngắn ngủi, Revengeance - PC vẫn còn tới những 30 VR mission cùng hai bản DLC theo cốt truyện đi kèm cho những ai cảm thấy chưa thật sự thỏa mãn. Đây là một bản port khá hoàn chỉnh, xứng đáng với cái giá $30 mà Konami đòi hỏi cho phiên bản PC.

   Konami đã quyết định đúng khi đưa Revengeance lên PC, bởi vẫn còn rất nhiều game thủ PC tò mò muốn biết Platinum Games đã đạt tới trình độ "thượng thừa" đến thế nào đối với thể loại hành động - phiêu lưu, cũng như đã thành công đến đâu khi mạo hiểm tiếp quản một phiên bản mới trong một series danh tiếng không do họ khởi xướng. Sẽ là điều dễ hiểu nếu như có một vài fan gạo cội của dòng game Metal Gear tỏ ra không hào hứng lắm với phong cách chơi mới mẻ này, nhưng nếu như bạn sẵn sàng dành cơ hội cho những cái mới hoặc chỉ đơn giản là hâm mộ cuồng nhiệt lối chơi hành động nhanh đến chóng mặt và không để tâm lắm tới một vài hạt sạn đồ họa thì chắc chắn bạn nên trải nghiệm gameplay đặc sắc và mãn nhãn của Revengeance ít nhất là một lần. Hi vọng rằng với khoản doanh thu hứa hẹn, trong tương lai chúng ta sẽ được thấy thêm nhiều sản phẩm nữa từ Konami hoặc Platinum Games xuất hiện trên Steam.

0 nhận xét:

Post a Comment